Cảm nghĩ bài thơ “Cảnh khuya” của Hồ Chí Minh ( Bác Hồ )
Hai bài văn về cảm nghĩ bài thơ “Cảnh khuya” của Hồ Chí Minh được viết năm 1947 trong chương trình giáo dục của sách Ngữ văn lớp 7.
Cảm nghĩ bài thơ Cảnh Khuya là một trong những đề văn mà các em sẽ gặp trong chương trình Ngữ văn lớp 7. “Cảnh Khuya” là bài thơ vô cùng ngắn gọn súc tích, được Bác Hồ viết trong giai đoạn kháng chiến chống Pháp. Bài viết sau đây sẽ cung cấp 2 đoạn văn mẫu cảm nghĩ bài thơ này, làm tư liệu để học sinh tham khảo khi viết văn.
Cảm nghĩ bài thơ “Cảnh Khuya” bài số 1
Trong bối cảnh mà cuộc kháng chiến chống Pháp đang ở giai đoạn cam go, Hồ Chí Minh đã ngẫu hứng viết nên tác phẩm “Cảnh Khuya”. Phút ngẫu hứng đó thể hiện rõ niềm lạc quan của Người: đang chiến đấu ác liệt mà vẫn điềm tĩnh ung dung để cảm nhận cảnh đẹp đêm khuya. Tuy nhiên cũng khắc họa nỗi âu lo canh cánh về “nỗi nước nhà” trong câu thơ cuối.
Khung cảnh rừng núi nên thơ như hiện ra trước mắt người đọc chỉ với vỏn vẹn hai câu thơ:
“Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.”
Núi rừng Việt Bắc tĩnh mịch như tờ. Tất cả đều như mờ nhòa đi trong bóng tối. Lắng tai nghe cũng chỉ thấy tiếng suối róc rách vang vọng lại từ phía xa. Hình ảnh so sánh “tiếng suối” với “tiếng hát” khắc họa âm thanh trong trẻo đẹp đẽ của tiếng suối – đại diện cho âm thanh của thiên nhiên thanh bình. Tuy nhiên cảnh khuya không chỉ đẹp bởi âm thanh mà còn bởi ánh sáng. Ánh trăng trong đêm rực rỡ sáng tỏ, chiếu vào bóng cây cổ thụ và xuyên qua những cành cây tán lá… Khiến cho tất cả như hòa quyện làm một tạo nên một cảnh tượng thật đẹp.
Bác như một họa sĩ tuân thủ theo quy luật vẽ tranh, tả cảnh từ xa đến gần. Với tiếng suối ở phía xa và bóng cây, hoa, bóng trăng ở gần. Thiên nhiên trong hai câu thơ được khắc họa đầy sức sống và bình yên đến lạ thường. Như một nét trầm đầy nhẹ nhàng trong bối cảnh cuộc chiến ác liệt đang diễn ra.
Mượn cảnh khuya núi rừng, thi sĩ bộc lộ tâm trạng, nỗi niềm của chính bản thân mình:
“Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.”
Trước cảnh đẹp nao lòng, thi sĩ đã phải thốt lên “Cảnh khuya như vẽ”. Điều này đủ thấy nhà thơ đã ngắm nhìn và say mê vẻ đẹp thiên nhiên đến mức nào. Đồng thời cũng thể hiện sự ung dung tự tại của Bác trong mọi hoàn cảnh. Một tâm hồn nghệ sĩ luôn hướng tới cái đẹp và đồng điệu với cái đẹp.
Say mê đấy nhưng đối lập lại vẫn là một nỗi lòng chất chứa những âu lo khiến nhà thơ trằn trọc: “người chưa ngủ”. “Người chưa ngủ” vì trong lòng còn bộn bề những nỗi niềm hướng về đất nước, về cuộc chiến trường kỳ của nhân dân vẫn chưa giành thắng lợi. Như vậy có thể thấy Người lúc nào cũng canh cánh nỗi lo cho dân cho nước. Đó là nỗi niềm đau đáu khó có thể giãi bày cùng ai.
“Cảnh khuya” là một bài thơ ngắn gọn và vô cùng hàm súc. Thể hiện rõ những rung cảm tinh tế của nhà thơ trước thiên nhiên, cái đẹp. Tuy nhiên ẩn sau đó vẫn là những lo lắng bộn bề đối với vận mệnh của đất nước.
Cảm nghĩ bài thơ “Cảnh Khuya” bài số 2
Tâm hồn nghệ sĩ Hồ Chí Minh luôn có những rung cảm đặc biệt với cái đẹp. Và những vần thơ “Cảnh Khuya” cũng xuất phát từ tình yêu với cái đẹp như thế. Mở đầu bài thơ là khung cảnh đêm trăng ở núi rừng Việt Bắc làm say đắm lòng người:
“Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa”
Trong cảm nhận của người thi sĩ, tiếng suối chảy róc rách chẳng khác nào tiếng hát ngọt ngào của một cô gái vang vọng lại từ xa. Giữa đêm khuya lặng tờ, tiếng suối như một bản nhạc êm dịu giúp tâm hồn con người trở nên thư thái hơn. Nhưng cảnh đẹp đêm khuya nào đâu chỉ có âm thanh tiếng suối. Điểm tô vào khung cảnh núi rừng còn là ánh trăng sáng soi tỏ trên bầu trời đêm. Trong câu thơ có sự phân tầng với ánh trăng sáng trên cao, bóng cổ thụ ở tầng giữa và hoa ở tầng thấp. Tuy nhiên sự phân chia này không rạch ròi, rõ nét mà như hòa làm một nhờ ánh trăng chiếu rọi xuyên qua từng tán cây, ngọn cỏ, nhành hoa.
Giữa cảnh vật thiên nhiên rộng lớn bao la, hình ảnh người thi sĩ hiện lên với hai câu chuyển tiếp đầy tự nhiên và cũng là hai câu thơ kết bài:
“Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà”
“Người chưa ngủ” không chỉ vì bồi hồi xúc động trước cảnh đẹp đêm khuya như vẽ và nên thơ yên bình đến kỳ lạ. Tuy nhiên đặt trong bối cảnh sáng tác bài thơ, ta mới hiểu tại sao thi sĩ lại trằn trọc đến như vậy. Bài thơ được viết vào năm 1947 – thời kỳ đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp trường kỳ gian khổ. Vì vậy trong lòng Bác luôn chất chứa những nỗi niềm, nỗi âu lo cho dân cho nước. “Chưa ngủ” được điệp lại như nhấn mạnh tâm trạng đầy băn khoăn trăn trở của nhà cách mạng.
Như vậy chỉ qua vỏn vẹn 4 câu thơ, “Cảnh khuya” đã tái hiện một khung cảnh tuyệt đẹp vào đêm khuya với ánh trăng, với tiếng suối trong vắt. Tuy cảnh đẹp mà vẫn nhuốm màu tâm trạng của nhà thơ – một nhà lãnh đạo lúc nào cũng lo lắng cho tương lai của dân tộc. Mong muốn giúp cho đất nước sớm thoát khỏi cảnh lầm than cơ cực, dân tộc được độc lập tự do.
Tổng kết
Trên đây là 2 bài văn tham khảo cảm nghĩ bài thơ “Cảnh Khuya”. Mong rằng đây sẽ là tư liệu tham khảo có giá trị để các bạn học sinh được điểm cao khi làm bài kiểm tra trên lớp.
Văn Học Lớp 7 -